Tây Tiến là bài thơ đặc sắc của quang Dũng. Đây cũng là bài thơ vượt trội thể hiện thị rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa vào ngòi cây viết nghệ thuật của phòng thơ. Dưới đấy là dàn ý so với khổ 1 bài bác thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhất

*

Dàn ý so với khổ 1 bài bác thơ Tây Tiến của quang quẻ Dũng - tốt nhất

Mở bài:

- reviews tác giả Quang Dũng

- ra mắt bài thơ Tây Tiến

Thân bài:

- Hai loại thơ đầu: Nỗi lưu giữ bao trùm, mạch xúc cảm chủ đạo của bài bác thơ

+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” những như trở thành những người dân thân thương ruột thịt mà lại Quang Dũng dành trọn tình cảm nhớ thương.

Bạn đang xem: Phân tích đoạn 1 bài tây tiến

+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ quái lạ của những người dân lính tự phố thị.

=> Núi rừng tây-bắc đã tự khắc vào trọng điểm hồn của họ những kỷ niệm không khi nào quên, đồng thời cũng chính là nỗi trống vắng lạc lõng trong tâm tác giả.

- hai câu thơ tiếp:

+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là phần lớn địa danh gợi nhắc về địa bàn buổi giao lưu của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các không gian khác trong bài thơ.

+ Nỗi nhớ sinh sống đây ngoài ra dàn trải mọi vùng không gian rộng lớn, từng một nơi bước chân tác đưa đi qua, ông số đông dành phần đa tình cảm yêu thương quánh biệt, trở thành kỷ niệm tương khắc sâu trong lòng.

+ đông đảo kỷ niệm bé dại như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong buổi tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn tưởng của tác giả.

- tư câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:

+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và số đông nỗ lực bền chí của bạn lính chiến lúc hành quân.

+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, thể hiện tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hài hước của bạn lính chiến trong gian khổ.

+ “Nhà ai trộn Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn thân núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, vùng dừng chân cho tất cả những người lính.

- hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:

+ Sự hy sinh cao tay của fan lính chiến, tứ thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng chuẩn bị xả thân vị Tổ quốc.

+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của quang quẻ Dũng giành riêng cho đồng đội.

- tứ câu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”

+ Vẻ oai phong linh, hùng vĩ của núi rừng tây bắc với kết cấu thơ tân kỳ, cần sử dụng động từ mạnh, sản xuất đó là sự nguy khốn rình rập vị trí rừng thiêng nước độc của ác thú.

+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, quay về hiện thực cùng với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, lưu giữ tình quân dân nóng nồng với ráng xôi, mùi hương lửa đều ngày còn chiến đấu.

Kết bài:

- khái quát lại giá chỉ trị nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.

Dàn ý so sánh khổ 1 bài xích thơ Tây Tiến của quang quẻ Dũng - chi tiết

I. Mở bài:

ra mắt chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.

Dẫn dắt ra mắt khổ thơ máy nhất.

“Tây Tiến” là bài xích thơ của tín đồ lính nói về người quân nhân – anh Vệ quốc quân thời chín năm đao binh chống Pháp gian khổ, hào hùng. Phần đa kỉ niệm thời rứa súng chiến đấu, phần đa tình cảm giành cho mảnh đất, cho bạn hữu cùng dầm mưa dãi nắng nóng biết bao mon ngày được quang đãng Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ đầu tiên của tác phẩm được không ít người đọc đặc biệt tuyệt vời khi khám phá và cảm nhận.

II. Thân bài:

1. Ra mắt khái quát mắng tác giả, tác phẩm:

a. Tác giả:

quang đãng Dũng là một trong những nhà thơ của miền xứ Đoài mây trắng, nay ở trong Hà Tây, Hà Nội.

Tác giả là một nhà thơ có tài vì “trong thơ gồm nhạc, gồm họa”.

là một trong hồn thơ trung hậu, thiết tha với khu đất nước, nhỏ người quê nhà dân tộc; một chiếc tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn kết thúc lại cực kỳ mực hồn nhiên, chân chất.

b. Tác phẩm:

nguồn gốc: tập “Mây đầu ô” (1986).

hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, quang Dũng nên dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị chức năng khác tại Phù lưu Chanh.

bài bác thơ được viết vào nỗi nhớ, là kỉ niệm ở trong phòng thơ về số đông tháng ngày sống cùng bè phái trong đoàn quân Tây Tiến.

cảm giác chủ đạo của tác phẩm: một nỗi ghi nhớ mênh mang, da diết về các kỉ niệm rất đẹp trên chiến trường, với đồng đội, cùng với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua hầu hết tháng ngày gian lao nhưng mà đáng nhớ.

2. Phân tích khổ thơ 1:

Ngay nhì câu thơ đầu của tác phẩm, quang Dũng vẫn gợi ra một nỗi nhớ da diết, mến yêu dành cho sông Mã, mang lại miền Tây, đến núi rừng 1 thời thân thuộc:

Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi

Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi

Tiếng hotline “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết cơ mà quặn lòng cho vậy! tự “ơi” bắt vần với tự láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo nên âm tận hưởng sâu lắng, thầm diễn đạt nỗi bổi hổi nhớ ao ước đang ngập tràn trong thâm tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ bỏ “nhớ” trong câu thơ sản phẩm hai như thu trọn lại để bộc lộ tâm trạng, cảm xúc rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi 1 thời gắn bó cùng cả đoàn quân cùng với biết bao kỉ niệm. Đến với nhị câu thơ tiếp theo, đơn vị thơ nhắc tới một loạt các địa danh, bạn dạng làng như để kể nhớ đến các kỉ niệm:

Sài Khao sương bao phủ đoàn quân mỏi

Mường Lát hoa về trong đêm hơi

Đó là kỉ niệm về đa số cuộc hành binh gian nan, thách thức qua những bản, các mường xa xôi, hoang dã, thách thức ý chí, ý thức người quân nhân Tây Tiến.

gần như câu thơ tiếp theo sau đã phác thảo ra trước mắt fan đọc khung cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang sơ cùng hình ảnh người quân nhân hào hùng, mạnh khỏe mẽ:

Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm

Heo hút cồn mây súng ngửi trời

Ngàn thước lên cao ngàn thước xuống

Nhà ai trộn Luông mưa sa khơi

Điệp từ “dốc” vào câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự ngoạn mục của thiên nhiên. Các thanh trắc trong khúc thơ đi cùng phần đông từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế và sắc sảo lựa chọn đã gợi ra sự gập ghềnh, gian khổ người quân nhân Tây Tiến buộc phải vượt qua trên phố hành quân.

Một tự “heo hút” được công ty thơ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái hiện sống động một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh vắng hiu của vạn vật thiên nhiên núi rừng địa điểm đây.

nhiều từ “súng ngửi trời”, một phương pháp đầy tinh tế, đã hỗ trợ nhà thơ miêu tả được tinh thần lạc quan của bạn lính, dẫu có bao gian lao, demo thách, bọn họ vẫn hiên ngang, chủ động, chuẩn bị vượt qua với giữ mãi niềm tin lạc quan, yêu thương đời.

Điệp tự “ngàn thước” kết hợp cùng phép trái chiều “lên – xuống”, “cao – thấp” đã đóng góp phần giúp cho bài thơ của quang quẻ Dũng giàu chất họa hơn, bạn đọc thơ nhờ vậy “không chỉ ngậm nhạc ngoài ra thưởng tranh”.

Câu thơ “Nhà ai trộn Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo ra sự mượt mà cho câu thơ, mặt khác gợi ra một trọng điểm trạng bâng khuâng, tha thiết, dịu nhàng và một trọng điểm hồn khôn cùng đỗi thanh thản, thảnh thơi. Nếu như như mưa vào thơ xưa hay gợi ra cái lạnh lẽo và lòng bi ai thì sống thơ quang đãng Dũng, mưa không nóng bức thê lương mà lại êm đềm, mộng mơ và bình yên đến lạ.

trên nền cảnh thiên nhiên núi rừng hùng vĩ ấy, hình hình ảnh người quân nhân Tây Tiến tồn tại thật đẹp với việc hi sinh bi tráng, cao cả:

Anh bạn dãi dầu không cách nữa

Gục lên súng mũ bỏ quên đời

Chiều chiều oai linh thác gầm thét

Đêm tối Mường Hịch cọp trêu người

cách nói “Anh chúng ta dãi dầu không cách nữa/ Gục lên súng mũ chẳng chú ý đời” là 1 trong cách nói bớt nói tránh làm sụt giảm nhiều sự nhức thương, mất đuối – một sự thực bi tráng mà bất cứ một bạn lính như thế nào cũng có thể phải đối mặt trên đường hành quân gian khổ.

nhị câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi shop về Mai Châu cùng với hình hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những nhỏ người tây-bắc chân chất, nhân hậu – mọi tấm lòng thơm thảo chở che, share khó khăn với những người lính.

III. Kết bài:

khẳng định lại quý hiếm nội dung, thẩm mỹ và nghệ thuật của đoạn thơ:

vào khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” trong phòng thơ quang đãng Dũng, thủ thuật cường điệu, tương bội nghịch hay đa số từ láy gợi hình, sexy nóng bỏng đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, size cảnh vạn vật thiên nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người bộ đội hào hùng đã làm được khắc họa một cách đậm nét, giữ lại nhiều tuyệt hảo trong lòng người đọc.

Dàn ý so với khổ 1 bài bác thơ Tây Tiến của quang quẻ Dũng - ngắn gọn

Đoạn 1 bao hàm 14 câu thơ, từ:

“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi

Nhớ về rừng núi nhớ nghịch vơi…

….

Nhớ ôi Tây Tiến cơm trắng lên khói

Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”

Phân tích khổ 1 Tây Tiến

Trong 8 câu thơ đầu, trường đoản cú nỗi nhớ nghịch vơi về chiếc sông Mã, tác giả đã có tác dụng sống dậy một thời kháng chiến gian khổ, hào hùng.

+ Về từ bỏ ngữ:

– Điệp từ bỏ “nhớ” vẫn ược lặp lại 2 lần với tiếng điện thoại tư vấn đáo “ơi” rất thân thương để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của cảm xúc.

– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ tráo giữa không gian vô định; thể hiện nỗi nhớ da diết, liên hồi và tất cả phần lửng lơ khi tác giả sử dụng nhiều từ “nhớ nghịch vơi”.

– biện pháp gieo vần “ơi” bộc lộ sức tỏa khắp của nỗi nhớ.

Tác giả đã khắc họa phải một bức tranh rừng núi đầy hoang sơ cùng nguy hiểm.

+ Về hình ảnh:

– Sông Mã: con sông theo suốt bước đường hành binh của fan lính.

– Rừng núi: vạn vật thiên nhiên gắn bó và luôn sát cánh đồng hành cùng với người lính.

Qua đây, tác giả muốn biểu lộ nỗi lưu giữ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng trọn của bài xích thơ, tạo nên chất riêng của bài xích thơ.

– những địa danh đã làm được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; con phố hành quân được diễn tả bằng đầy đủ từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “heo hút” diễn tả sự gian khổ, nguy khốn trên con đường hành quân.

Sự hi sinh buồn được thể hiện trong 4 câu thơ tiếp sau qua những từ ngữ: anh bạn; không cách nữa; chẳng chú ý đời cùng sử dụng nghệ thuật và thẩm mỹ nói bớt nói kị để giảm sút sự nhức thương. Dường như khắc họa yêu cầu một bức tranh rừng núi đầy hoang sơ và gian nguy qua các từ ngữ: thời hạn (chiều chiều, tối đêm); không khí (thác gầm thét, cọp bên trên người).

nhị câu cuối biểu lộ hình hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm địa trí khiến cho nỗi ghi nhớ càng đong đầy hơn với những bé người tây bắc hồn hậu, hầu hết tấm lòng thơm thảo.

Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến

trong khổ thơ 1, nhà thơ quang quẻ Dũng đã sử dụng thẩm mỹ và nghệ thuật tương phản và cường điệu, biện pháp dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để xung khắc họa một bức ảnh giàu màu sắc sắc, đường nét.

bởi bút pháp hiện tại thực kết hợp với cảm giác lãng mạn; hóa học họa kết phù hợp với chất nhạc đoạn thơ đang dựng lại con đường hành quân thân núi rừng tây-bắc hiểm trở, tự khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.

Tái hiện tại lại tuyến đường hành quân thân núi rừng tây bắc hiểm trở, tương khắc nghiệt, hùng vĩ với thơ mộng.

+ nghệ thuật hài thanh: người sáng tác sử dụng câu thơ các thanh trắc khiến cho sự trắc trở.

+ Thơ mộng, trữ tình: với những từ ngữ độc đáo, ấn tượng: “hoa về” chứ chưa hẳn “hoa nở”; “đêm hơi” chứ chưa hẳn “đêm sương”.

*

Phân tích khổ 1 bài xích thơ Tây Tiến của quang Dũng

thành lập và hoạt động từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của bao gồm Hữu, nhưng Tây Tiến của quang quẻ Dũng vẫn đang còn một khuôn mặt riêng thật nặng nề quên, sở hữu đậm hào khí thơ mộng của một thời, gắn thêm với một giai đoạn lịch sử dân tộc đấu tranh gan dạ của dân tộc.

Tây Tiến không có một sáng tạo gì không giống thường, hốt nhiên xuất nhưng vẫn là việc tiếp tục của mẫu thơ lãng mạn dẫu vậy đã được người sáng tác thổi vào trong 1 hồn thơ rất bắt đầu và siêu trẻ khác hẳn với rất nhiều tiếng thơ bi lụy, não nùng trước đó. Tây Tiến thông báo một thời đau buồn và oanh liệt của định kỳ sử non sông nhưng được thể hiện theo phong cách riêng rực rỡ qua ngòi cây viết Quang Dũng với trung tâm trạng thế thể: nỗi nhớ đàn trong đoàn quân Tây Tiến. Thiết yếu niềm mến nhớ huyết thịt với niềm từ hào chân thành của quang đãng Dũng về những người đồng nhóm của ông là âm hưởng chủ đạo của bài bác thơ, khiến cho những người đọc cảm rượu cồn sâu xa.

bài xích thơ mở màn bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả không gian và thời hạn mênh mông.

Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!

Nhớ về rừng núi nhớ đùa vơi.

người sáng tác nhớ về đông đảo ngày nghỉ ngơi Tây Tiến, nhớ những người dân đồng đội và nỗi ghi nhớ ấy vẫn thốt lên thành lời gọi. Văn học tập ta có rất nhiều câu thơ biểu đạt nỗi nhớ…nhưng “nhớ đùa vơi” thì chắc hẳn rằng Quang Dũng là người thứ nhất mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ ấy gợi xa về cả ko gian, thời hạn và khoảng cao nữa, nỗi nhớ như bao gồm dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang đãng Dũng viết bài xích thơ này khi bắt đầu xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng không hứa ước, lần chần ngày gặp gỡ lại. Xúc cảm về thời gian trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó khăn tả.

Rồi cứ thế, nỗi nhớ tập thể tấy lan tỏa, ngấm đượm nồng dịu trên từng câu thơ, khổ thơ. Có lẽ rằng nói bài thơ được tạo ra trên cảm giác thương lưu giữ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:

Sài Khao sương bao phủ đoàn quân mỏi.

Mường Lát hoa về trong tối hơi.

dùng Khao, Mường Lát, những địa điểm rất tây-bắc cũng góp thêm phần gợi nỗi nhớ đùa vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thiệt mịt mù và cái căng thẳng mệt mỏi của đoàn quân như lẫn vào sương. Kề bên cái đau đớn lại có một chiếc rất thơ, bên cạnh đó huyền thoại:

Mường Lát hoa về trong tối hơi.

Câu thơ vô cùng độc đáo, hoa về chứ không phải hoa nở, đêm hơi chứ chưa phải là đêm sương. Hoa hiện ra mờ mờ vào sương, trong màn sương vẫn cảm giác hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, xinh xinh quá! Đọc đến đây, mẫu “mỏi” của đoàn quân hình như đã tan đổi thay hết. Quang Dũng thiệt tài tình lúc viết một câu thơ phần nhiều là thanh bởi nhẹ nhàng, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, không giống với:

Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm

Heo hút đụng mây súng ngửi trời.

hồ hết câu thơ giàu hóa học tạo bên cạnh đó vẽ lại được cả đoạn đường hành quân đầy gian khổ, khó khăn khăn. Người sáng tác không viết súng chạm trời cơ mà là “súng ngửi trời” khôn xiết sinh động, nghịch ngợm, thông minh, hóm hỉnh.

Ngàn thước lên rất cao ngàn thước xuống

Nhà ai pha Luông mưa xa khơi

Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc khôn xiết cao, rất dài tuy thế ngay sau đó lại là một trong những câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng mà ông rất chổ chính giữa đắc:

Sương nương theo trăng hoàn thành lưng trời

Tương tư nâng lòng lên nghịch vơi.

Còn quang Dũng trong Tây Tiến đã có tương đối nhiều câu thơ đa số là vần bằng, chất tài hoa của ông biểu hiện ở đó.

*

Tây Tiến quánh tả cận cảnh. Con bạn và cảnh thứ rừng núi miền Tây non sông được tác giả thể hiện tại ở khoảng cách xa xa, lỗi ảo với size có phần thổi phồng khác thường. Vào khổ thơ trước tiên này từng mảng hình khối, mặt đường nét, màu sắc sắc chuyển đổi rất nhanh, bất ngờ trong một quang cảnh núi rừng bao la, hùng vĩ như một bức ảnh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong tối hơi” quan yếu nói rõ cơ mà chỉ cảm nhận bởi trực giác. Nếu như “thơ là nơi bộc lộ đầy đầy đủ nhất, sâu sắc nhất ma lực kỳ ảo của ngôn ngữ” thì câu thơ này cũng đúng như vậy.

thiên nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ quang đãng Dũng khi nào cũng là một nhân trang bị quan trọng, tràn đầy sinh lực với thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế và sắc sảo của người sáng tác bắt vô cùng nhạy xuất phát từ 1 làn sương chiều mỏng, từ 1 dáng hoa lau núi phất phơ đơn sơ bất chợt, rồi ông thổi hồn mình vào đó và giữ lại mãi vào ta một nỗi niềm bâng khuâng yêu dấu và một áng thơ đẹp.

khung cảnh vạn vật thiên nhiên hiện lên sinh hoạt Tây Tiến thật hoang sơ, kỳ vĩ. Trên loại nền thiên nhiên kinh hoàng có hình hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ bé nhưng chính vì sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách anh hùng, kẻ thù cũng như đau khổ không gì khuất phục nổi.

trên phố hành quân đang có những người lính hy sinh. Tác giả không ngần ngại nói đến cái chết:

Anh chúng ta dãi dầu không cách nữa

Gục lên súng mũ quên mất đời.

quang quẻ Dũng là một trong nhà thơ xuất thân tiểu tứ sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình hình ảnh “Gục lên súng mũ bỏ quên đời” vừa gợi yêu quý nhưng cũng rất bình thản. Những chiến sĩ Tây Tiến là đều thanh niên hà thành chưa thân quen chuyện gươm súng âu sầu và bọn họ đã bửa xuống sau phần đông dãi dầu sương gió. Ngoài ra tác giả không muốn người đọc chìm sâu trong xúc cảm xót thương buộc phải ngay tiếp đến là hình ảnh hào hùng của thiên nhiên:

Chiều chiều oai phong linh thác gầm thét

Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.

Biết bao nhiêu điều đe dọa sinh mạng tín đồ lính. Câu thơ nói đến những hiểm nguy ấy với giọng điệu ngang tàng, coi thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – bao gồm một cái gì đó rất nghịch ngợm, rất lính.

Và đằng sau những trắc trở ấy lại là cảnh thanh bình, lặng ấm:

Ôi ghi nhớ Tây Tiến cơm lên khói

Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.

Câu thơ gợi cảm hứng nồng nàn, no nê, vừa đủ những kỷ niệm đối kháng sơ, bé dại bé trong cuộc sống đời lính thông thường cũng hóa thành gần gũi, nóng lòng. Hương thơm ấy không những là hương “nếp xôi” mà còn là hương từ đôi bàn tay em – cô bé Mai Châu.

Xem thêm: 12 Chòm Sao Và Lớp Học Zodiac, Truyện 12 Chòm Sao Và Ngôi Trường Hoàng Gia

quang đãng Dũng nhớ về bạn lính Tây Tiến gian khổ, hy sinh nhưng không bi lụy, mà vẫn hùng, vẫn thơ. Người sáng tác sử dụng đa số từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và bao gồm chút lãng mạn.

bốn mươi cha năm đang trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời gian, Tây Tiến vẫn còn đó sức quyến rũ bọn họ hôm nay, gợi ghi nhớ về “những năm tháng không quên” trong lịch sử dân tộc. Nói theo cách khác Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh cơ mà Quang Dũng đã dựng lên bằng cả trung ương hồn mình nhằm tưởng niệm một cố kỉnh hệ giới trẻ đã hăng hái, kiêu dũng ra đi mà nhiều người trong các họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong thái thơ quang Dũng, tài hoa, độc đáo

---/---

Như vậy, Top lời giải đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một trong những bài văn mẫu mã hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài bác thơ Tây Tiến của quang quẻ Dũng để những em tham khảo và có thể tự viết được một bài xích văn chủng loại hoàn chỉnh. Chúc những em học xuất sắc môn Ngữ Văn !